Nói chung bạn tạm chiếm được thành luỹ này rồi. Mà họ lại chẳng bao giờ dành thời gian để thấy. Những kẻ đứng đằng sau lãnh đạo những lãnh đạo.
Cuối cùng, cái gì về với mình sẽ tự tìm về. Chỉ biết rằng ông sẽ sung sướng và không hề có thừa một phút giây nào để buồn đau, dằn vặt. Bác không đòi hỏi ở cháu điều gì.
Phải đi vệ sinh cái đã và đến lớp để hôm nay không có thêm sự vụ gì. Mai sau, nếu tôi sinh con, khi đến một tuổi nào đó, tôi sẽ viết bản kiểm điểm về lỗi của mình cũng như thế hệ mình. Như kiểu những tên sát nhân đã cắt rời những bộ phận của phụ nữ phỏng theo những bức tranh của một họa sỹ.
Nhưng nó mới vì người ta tìm mãi mới ra, mãi mới cảm nhận được. Dường lúc nào bạn cũng có thể sụm xuống nhưng bạn ghét nằm bệnh viện lắm. Nếu bạn cứ chiều lòng họ, chả mấy chốc mà bạn giống họ như rập khuôn.
Tôi sẽ nói tôi là một nhà thơ lớn và hiền lành. Với họ, thức trắng đêm viết, đọc rồi ngủ li bì đến 3 giờ chiều không phải là triệu chứng của cô độc, bệnh tật mà là sống vô tổ chức, thiếu nghị lực. Những lần thế này, những cơn đau, năm sáu bảy năm hoặc hơn cũng dần thành quen chịu đựng, như tiếng chuông đồng hồ kia.
Hôm trước trốn mẹ đá chơi một trận mà chân còn tập tễnh đến hôm nay. 5 phút, 10 phút, 15 phút… Tôi cứ nghĩ miên man… Hiếm hoi có nhà phê bình nào dám phát biểu cái mà họ tìm thấy trước người khác.
Bác không rõ cháu đi đâu. Ở đây, bạn tự nhủ, bạn nằm một mình và than vãn chẳng để làm gì. Trông cậu buồn cười quá.
Vì người tranh luận luôn lái vấn đề trệch khỏi lôgic của nó. Và chỉ có viết với một tấm lòng nhân ái thì anh mới có được tình yêu thương lớn của độc giả. Chỉ tại thằng em tớ và tớ ngồi trong lúc người ta đứng thì ráng chịu.
Mẹ bảo: Bây giờ con như nhảy qua một bức tường, chỉ cần bếch đít một chút là vượt được. Chỉ là chuyện, chỉ là nhân vật, thật thì thật, không thật thì thôi, anh ạ. Vậy nên, tôi, một người có chút đạo đức nói thật lòng mong muốn của bất kỳ một người có đạo đức nào rằng tôi muốn nhân loại hạnh phúc và có phấn đấu vì điều đó thể nào cũng bị tương ba chữ ấy vào mặt.
Hơi tiêng tiếc không tập từ mấy tháng trước. Xu thế hiện sinh là minh chứng rõ rệt nhất cho điều đó. Trong nước thì những người có chức năng lười tìm tòi, vi hành; khả năng sử dụng vi tính hạn chế.