Một trong những thế mạnh của Jobs là biết cách tập trung. Khi Woz suy nghĩ về các bộ vi xử lý - một con chip có bộ xử lý trung tâm tổng - ông đã có một cái nhìn sâu sắc. “Anh có biết cái thay đổi này lớn đến cỡ nào không?” Jobs gào lên.
Nhưng vẻ ngoài hấp dẫn ấy không phải là lý do khiến ông có thể hẹn hò được với Clara Hagopian, cô con gái hóm hỉnh của một người Armenia nhập cư. “Eve nhạy cảm hơn nhiều người nghĩ,” ông giải thích. Điều đáng kinh ngạc hơn chính là quyết định tâm sự riêng và công khai về việc chẩn đoán ung thư của ông.
Bono, ca sĩ chính của nhóm nhạc rock U2 đánh giá nỗ lực tiếp thị của Apple rất cao. Vài ngày sau khi công bố iPad vào tháng Một năm 2010, Jobs mở một cuộc họp “tòa thị chính” với các nhân viên ở Apple. Jobs nhớ lại “Khi chúng tôi mới chuyển đến đây, khắp nơi bạt ngàn những vườn mơ và mận.
“Chúng tôi không phải là những người đầu tiên trong việc kinh doanh sách”, ông nói. Đó là một thời khắc như vậy. Sự khổ luyện của The Beatles trong lĩnh vực âm nhạc cũng chính là mục tiêu đã trở thành triết lý của Jobs: một sản phẩm phải được trau chuốt để trở nên hoàn hảo trước khi được công bố ra công chúng.
Jobs nói: “Chúng tôi muốn nó có một vẻ ngoài cổ điển, giống như một chiếc Volkswagen Beetle vậy. Friedland lớn hơn Jobs bốn tuổi nhưng vẫn đang học đại học. ông thốt lên lời xu nịnh như mọi khi, nhưng lần này thì rõ ràng có kèm theo hàm ý tàn nhẫn với vế “nhưng” ở đằng sau.
“Chúng tôi nhìn nhau và nói, ‘Nó sẽ trở nên thật tuyệt vời,’” Jobs nhớ lại. “Nhưng điều đó cũng tốt. Một vài người trưởng thành theo sát Apple đã lo lắng rằng tinh thần cướp biển mà Jobs tạo ra đang trở nên ngoài tầm kiểm soát.
Doanh thu ban đầu được cho là chủ yếu từ các phần cứng. “Tất cả những gì người bán hàng quan tâm chỉ là sự quyến rũ của 50 đô-la mà thôi,” Jobs nói. Niềm tin của họ rằng thiết kế tuyệt vời có thể thúc đẩy kỹ thuật xuất sắc đến siêu việt đã được củng cố nhờ thành công của iMac và iPod.
Phải, ông nói, ông cảm thấy rằng Apple đã không đánh giá đúng Apple II. “Cô biết không, Gina, Apple giống như một con tàu,” Amelio trả lời. Từ khi còn rất nhỏ, Steve Jobs đã biết mình là con nuôi.
“Thiết kế này tạo nên khoảng không gian hội họp linh hoạt,” ông nói, “và tất cả mọi người đều được hưởng ánh sáng mặt trời. Tôi đột nhiên hiểu vì sao mình lại yêu công ty này. Khi cuộc trò chuyện của chúng tôi chuyển sang tình trạng tồi tệ của nền kinh tế và chính trị, ông đã đưa ra một vài ý kiến rất sắc bén về việc thiếu sự lãnh đạo mạnh mẽ trên thế giới.
“Tôi bị ấn tượng với những điều đã xảy ra trên hành trình Steve đến ́n Độ, vì thế tôi cũng muốn đến đó”. Có người cưỡi voi, hãy thử nghĩ xem bạn nên gọi nó là gì. Cho dù không hề kiếm được lợi lộc nào từ các quyền chọn, chí ít ông cũng được tận hưởng chiếc phi cơ.