Qhim Set

Anh trai tranh thủ bú bướm non con ghệ đang ngủ say

  • #1
  • #2
  • #3
  • Cái cuối có phần họ nói đúng. Tôi nghĩ, những người sáng tạo cũng cần khỏe mạnh. Vùng dậy, trợn trừng, bạn hát:

    Bạn bảo bạn không học được ở trường, bạn vừa không hứng thú tí ti vừa đau mắt đau đầu. Vừa làm xong bài thơ đã quên ngay nên lúc nào cũng thấy đầu óc mình chẳng có cái quái gì. Em muốn mỗi lần xoay tràng hạt, em lại nhớ tới một người thân và nghĩ về người ấy.

    Đầu mùa có đợt rét lạ, hoa tàn hết. Khi người đàn bà nói với người đàn ông câu đó, quan hệ giữa họ đã có quá nhiều thất bại. Cũng là để thăm dò phản ứng.

    Hình như cũng hoàn toàn thôi đau. Còn rất nhiều tình thương và niềm vui ở phía trước. Những người quanh ta quên rằng đời sống cần có những sự chuyên môn hoá.

    Cái này tùy cậu hiểu hoặc không hiểu hoặc coi là chơi hoặc không chơi: Đó mới thực sự là sự cởi bỏ để đến với trí tưởng tượng. Những điều đó gây nên sự hỗn loạn trong tâm hồn trẻ.

    Mà đếch giấu được những dòng nước mắt chả hiểu sao cứ đòi li dị cái thân xác đầy nhục nhã ấy để rơi đánh bịch xuống đất. Nhưng nói thế nào thì nói, thế giới này vẫn thừa mứa vật chất và cám dỗ để dụ dỗ loài người đừng tuyệt vọng (hẵng chưa cần tính đến tình yêu thương tồn tại tự nhiên). Em hãy tơ tưởng về hư vô những lúc lòng em đầy dục vọng và mơ màng về dục vọng những lúc tâm hồn em dần tràn ngập hư vô.

    Cái đó sẽ là một đại diện nhỏ cho tinh thần tự chủ và sự hoà nhã. Căn bản cũng xuôi xuôi sau khi đọc một số cái tôi đưa. Nhưng rồi anh cũng chấp nhận.

    Trực giác giúp tôi luôn biết phải làm gì, chỉ không ai biết điều đó mà thôi. Nhưng cái chính là hai đứa phải tự biết liệu… O. Bố thì ít khen ngợi con cái nhưng một hôm khách đến ăn cơm, mọi người nói chuyện về tôi, tôi ngồi trên tầng nghe loáng thoáng bố ở tầng dưới nói: …nhưng phải nói là nó dám khẳng định mình viết hay.

    Tôi rất không thích đi sâu vào cay nghiệt hay hằn học, vì nếu thế, tôi lại dễ bị giống bất cứ kẻ tầm thường không có khả năng sáng tạo nào khác. Thử làm nhân vật cậu em kể chuyện cho đỡ chán xem, có gì gì thì mong cậu em thứ lỗi: Trong lúc thần kinh chập choạng, làm đến thế này cũng chưa biết làm thế nào hơn được, tội gì không cho mình chút nhàn tản lấy lại sức.

    Ai cũng có chiếc ngai của mình trong một nơi không có vua. Để lỡ bác bạn có ập vào thì bạn vẫn thản nhiên viết rồi che tay hoặc từ từ gấp lại, rồi mở cuốn vở khác ra trước khi bác đọc được nội dung. Nhất là trước mặt ông ta, kẻ mà tôi không cảm thấy một chút tư cách thầy giáo nào.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap