Cậu đã làm hết sức mình. - Không đơn giản đâu. - Vậy vào thời điểm đưa ra những quyết định đó, cậu có biết chúng sẽ dẫn đến hậu quả khó khăn hiện tại không? - James hỏi.
Cô ấy chỉ đáp gọn lỏn: "Ổn cả". - James kể ngay trước khi kịp ngồi xuống ghế để mở túi bánh. Tôi không biết cậu đã làm gì trong những tháng qua, nhưng mọi việc đang rất tốt đấy.
Nhưng giờ đây, chính anh cũng đang xem xét lại triết lý cổ điển đó. Khi chỉ còn lại một mình, James cảm thấy thật sự bối rối. Càng lớn, họ càng giống nhau như đúc, hệt như hai anh em sinh đôi, từ ngoại hình cho đến dáng điệu.
Jennifer đã lặp lại rất chính xác, cho nên tớ biết là cô ấy hoàn toàn hiểu mình đang làm gì. - Anh chỉ vào tấm bảng. Nét mặt Josh dần dãn ra và một nụ cười từ từ nở trên gương mặt anh khi đọc xong những gì mà James đã viết trên tấm bảng.
Suốt mười lăm năm qua, nhờ làm công việc huấn luyện và đào tạo các nhà quản lý, nhằm giúp họ phát huy tối đa năng lực của bản thân, tôi có dịp được gặp gỡ với những người đến từ nhiều ngành nghề khác nhau, nhu cầu và mục tiêu của mỗi người cũng rất khác nhau. Bất kỳ học viên nào từng tham gia khóa học của tôi cũng đều cảm thấy bớt căng thẳng hơn trước. Và ai cũng cảm kích khi được James xác định rõ thời hạn công việc.
Nó giống như chiếc đồng hồ bị hỏng. Có lẽ cô ấy cần được hướng dẫn nhiều hơn mà thôi! Cho hai nhà được một bữa liên hoan lớn!
- Cảm ơn ông, - James khẽ đáp. Mặt khác, anh cũng nhận thấy khối lượng công việc đã giảm bớt. Trước nay James vẫn quan niệm giống bố anh rằng nếu muốn mọi việc được như ý thì tốt hơn cả là nên tự mình làm lấy mọi việc.
Jones bước tới chiếc tủ lạnh nhỏ nơi góc phòng và mang ra cho James một chai La Vie ướp lạnh: Mọi chuyện rối lên như tơ vò! - Josh không đợi James phải nói ra điều đó.
Lạ thay, hai ông bố cũng là một đôi bạn tri kỷ. Họ gặp tôi vì bản thân họ đang đứng trước những mối bận tâm khác nhau: có người cảm thấy kiệt sức vì công việc, có người lại muốn tìm cách ứng phó với những nhân viên khó bảo. Trong khi đó, James lại cảm thấy mệt mỏi vô cùng khi nhìn xuống cái bụng ngày càng tròn trĩnh của mình.
Các nhân viên đều hiểu đúng ý James và đa số đều nắm bắt tốt yêu cầu công việc. Cậu ta đã ra một quyết định không thuộc thẩm quyền của cậu ấy. - Jones vừa nói vừa đưa thêm cho James dĩa rau trộn.