Qhim Set

Gõ cửa phàn nàn về mùi hôi từ căn hộ gã nhà cạnh bên thì bị bắt cóc

  • #1
  • #2
  • #3
  • Tôi đọc năm tờ nhật báo Anh, hai tờ Pháp và vô số tuần báo, tạp chí. Bạn lựa một thời đại hoặc một đầu đề, hoặc một tác giả thôi. Nó có thể phản bạn và làm bạn lạc lối đấy.

    Tôi cho chính nhờ thấu hiểu chân lý ấy mà tôi khác con heo nằm vũng bùn kia. Lẽ ấy có vẻ đương nhiên. Vậy mà bạn đương đi tìm hạnh phúc, phải không? Bạn tìm thấy nó chưa?

    Ý muốn làm được việc gì ngoài chương trình đã ấn định là ý muốn chung của những người có một tâm hồn khá! Nếu tuổi xuân của bạn còn dồi dào, năng lực còn thừa thãi mà lại hăng hái muốn gắng sức, thì tôi không do dự gì mà khuyên bạn: "Cứ làm đi, hết ngày này qua ngày khác đừng nghỉ ngày nào". Nhưng bây giờ tôi già rồi và nghỉ hay không là tùy tuổi tác.

    Con đường tới thành La Mecque vốn vô cùng khó khăn, gập ghềnh và đáng buồn nhất là không bao giờ tới đích được. Họ ngồi xe máy phóng qua các miền trong xứ văn chương với mỗi mục đích là đi tìm cảm xúc mới. Đã đành, nên bỏ thêm nhiều thì giờ vào việc tu thân, càng chịu tốn công thì kết quả càng nhiều.

    Tới nhà, bạn không ăn ngay. Người ta không phải lúc nào cũng gắng sức hoài được". Điều thứ nhất là phải vạch mục đích để định hướng nỗ lực của bạn.

    Dùng thời gian đó cho hợp lý, cho hiệu quả là vấn đề khẩn cấp nhất. Ra khỏi nơi mình ở cũng là khá rồi đấy. Bạn phải bảo vệ lòng tự trọng của bạn.

    Thái độ ấy hoàn toàn vô lý và có hại vì ông đã coi trọng một khoảng thời gian mà ông trông cho mau hết. Một thái độ như vậy tất nhiên là diệt hết hứng thú của 16 giờ đó và kết quả là nếu ông ta không tiêu phí thời gian đó thì cũng chẳng đếm xỉa gì tới nó cả, coi như ở ngoài lề đời sống. Nguyên nhân mối nguy đó là tại ta ráng làm nhiều quá, và chỉ có một cách tránh nó là lập lại chương trình, làm bơn bớt đi những cái nghề, càng học, càng ham, và có những kẻ thích hăm hở gắng sức tới nỗi luôn luôn như không kịp thở.

    Tác phẩm nổi danh khắp thế giới), hai là bận bao bố mà quỳ gối lết giữa ban trưa ở chung quanh vườn hoa Trafalgar, thì đành lựa hình phạt sau mà chịu cho thiên-hạ chê cười. trong chương trước, tôi đã kể tên Marc Aurele và Epictete. Bạn không cho phép óc bạn "lơ mơ" được, buộc nó phải làm công việc của nó và nó đã làm xong.

    Thật là một chế độ dân-chủ lý-tưởng. Một chương trình làm việc hàng ngày không phải là một tôn giáo. Nhưng dù giàu đến bậc nào, bạn cũng không thể mua lấy được một phút.

    Và có thể thoả mãn lòng khao khát hiểu biết của ta mà không cần đến văn chương. vạn sự đều tuỳ thuộc vấn đề đó cả. Bạn bảo ngày của bạn đầy công việc rồi, đầy đến tràn trề ra ư? Bạn bỏ ra một ngày đến mấy giờ để lo vần đề cơm áo? Bảy giờ, phải không? Và mấy giờ để ngủ? Bảy giờ nữa ư? Tôi xin tính thêm hai giờ nữa cho rộng rãi.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap