Giọng cười của bà vừa chói tai vừa sâu thẳm và vang xa tới hàng vạn dặm. Nhưng chỉ có hai ngươi đến mà thôi. Anh đứng thẫn thờ ra đó mà suy nghĩ.
- Doanh thu cứ thế tăng dần lên. Anh đã quyết định giúp đỡ Bà chúa hồ và vì thế đã giúp luôn cho cả bản thân mình. Đang dò dẫm trong bóng đêm, bỗng anh cảm thấy con ngựa đen của mình dẫm chân lên một chỗ đất mềm, ẩm ướt, và trên cao các nhánh cây đã được chặt quang đãng.
- Bởi vì hồ của ta không có sự lưu thông. - Ngươi đang nói gì thế? Ta chẳng biết Sid cũng như cái gã ngốc nào đã nói cho mi cái điều vớ vẩn này. hay thực hiện nó ngay khi có thể.
Sau cùng Sid đã thành công: chàng mừng rỡ nhìn dòng nước nhỏ, trong vắt chảy đến nơi cần nước - mảnh đất của chàng tạo nên - và từ đó nước thấm lan tỏa khắp nơi xung quanh . Chàng không chắc chắn là ánh sáng sẽ rọi vào đâu và cũng không muốn mạo hiểm nên quyết định lần lượt leo lên mười hai cái cây lớn quanh đó và dùng kiếm chặt bớt các nhánh cây. Đã lâu lắm rồi mới có người trò chuyện với ông như thể ông vẫn còn là một cậu bé vậy.
Và Nott không thể nào chịu đựng nổi cảm giác đó. - Còn anh có phải là Jim không? - Max nhìn thật lâu và hỏi với giọng ngạc nhiên không xiết. Đột nhiên một giọng nói thét lên làm chàng giật nảy mình, và ngạc nhiên thay, nó đến từ.
- Thế thì trong trường hợp này - chàng mừng rỡ đề nghị - tôi có thể giúp bà và bà có thể giúp tôi. - Anh đúng là một Hiệp Sĩ Chân Chính mà tôi ước ao được gặp! Hãy giữ thanh kiếm này - nó sẽ giúp anh luôn có được sức mạnh và niềm tin! Và hãy giữ lại cho mình một cây bốn lá. - Thì ra chuyện là như vậy.
- Thế còn cậu? Cuộc sống của cậu như thế nào? Cậu có gặp nhiều may mắn không? Tôi cũng khôngbiết nữa. Ánh mắt cương nghị của chàng như bừng sáng lên hơn bao giờ hết:
Khi đã lên tới đỉnh, chàng ngồi xuống lướt tầm mắt về phía đường chân trời xa xăm, hi vọng tìm thấy một nguồn cảm hứng đấy. - Ồ, tôi không có ý làm cho cậu bực mình hay coi nhẹ những gì cậu đạt được. Tôi buộc lòng phải bán nhà máy, đất đai, nhà cửa.
Với tài năng của mình, cha tôi ngày càng khuếch trương nhà máy đó lên. Vì thế Nott lên tiếng chào bà: Sau đó tôi kiếm được chân xách hành lý ở một khách sạn lớn.
Cũng chính anh đã quyết tâm theo đuổi mục đích của mình và không trì hoãn việc tỉa bớt các nhánh cây trong rừng. Cậu là người bạn thân duy nhất mà tôi có,mà tôi luôn nhớ về. Ta phải nhắc lại, ngươi có biết là mình đang đánh thức những bông hoa ly xinh đẹp của ta không? Giờ đang là giờ ngủ trưa của chúng.