Và một trường học tốt − mặc dù nó không nhất thiết phải là một trường ghê gớm − sẽ là nơi lũ trẻ của gia đình đến học. Ông tích lũy được chút vốn liếng và bước vào một vụ đầu tư làm ăn với mấy đứa con trai. Cháu kể mẹ nghe về ngày đi học và những chuyện đã xảy ra.
Vài người không như thế, cũng giống như không phải tất cả những doanh nhân vĩ đại ở nước Mỹ đều sinh ra vào giữa thập niên 1830. Ngày học bình thường, bỏ qua một bên bữa trưa và giờ giải lao, những đứa trẻ của chúng ta đã học nhiều hơn so với học sinh trường công truyền thống từ 50 đến 60% thời gian. Đó không phải là sự hiểu biết vì mục đích kiến thức mà là nắm được bản chất sự việc.
Bất ngờ, Langan dừng cuộc chơi. Nếu bạn làm việc trên một cánh đồng ở California, bạn chẳng có chút manh mối nào để xem điều gì xảy ra với sản phẩm khi nó bị chuyển lên xe tải. Những gì anh nói có vẻ khoe mẽ, nhưng không hẳn vậy.
Ông có tất cả bảy anh chị em. Anh ta cuối cùng cũng đã nâng cấp một lời bóng gió ám chỉ lên thành đề nghị theo chức trách của thành viên phi hành đoàn: anh ta muốn hủy bỏ cú hạ cánh. Bạn có thể tưởng tượng ra là họ đều suy nghĩ dữ dội, cố gắng điều chỉnh những nhận định của mình về nơi máy bay đang sắp đáp xuống với những gì các thiết bị điện tử đang thông báo với họ.
Một đứa trẻ trung lưu với lịch trình được sắp xếp chặt chẽ được đặt vào một loạt những trải nghiệm biến đổi liên tục. Nếu như tôi nhập vào 80? 40 đã mở cho tôi một nửa đường, vậy thì chắc là 80 sẽ mở cho tôi cả con đường đến trục y chứ nhỉ. Đơn giản chỉ là họ chuyển từ kiếp sống bần nông phong kiến ở Mexico sang đời dân nghèo ở California.
Nếu trí thông minh chỉ giữ vai trò quan trọng đến một điểm nút nào đó, vậy thì vượt qua điểm nút ấy, những thứ khác − những thứ không liên quan gì đến trí thông minh − sẽ phải bắt đầu thể hiện vai trò nhiều hơn. Nó như từ trên trời rơi xuống vậy, ông nói. Ông không buông xuôi tuyệt vọng.
ATC: Các anh, à, các anh có đủ nhiên liệu để đến được sân bay không? Nếu bạn có tài năng, mạng lưới rộng lớn những người chiêu mộ và phát hiện tài năng khúc côn cầu cũng sẽ tìm đến bạn, và nếu bạn tự nguyện chấp nhận phát triển năng lực ấy, hệ thống sẽ tưởng thưởng cho bạn. Tôi nghĩ là cô ấy rỗi việc quá, Barnsley nhớ lại.
Mức giảm nhẹ bằng Không (0). Tôi nghĩ bằng cách nào đấy anh ấy sẽ tìm ra được một ngách hẹp. Bạn muốn con bé vào đâu? Tôi đoán là Harvard, bởi Harvard là trường tốt hơn.
Đó là thời điểm ngành sản xuất công nghiệp khởi đầu. Một người anh em khác của Langan, Jeff thì kể Bạn biết không, khi Christopher mười bốn, mười lăm tuổi, anh ấy vẽ vời mọi thứ cho vui, và tác phẩm thì trông cứ như một bức ảnh vậy. Đến tuổi mười sáu, anh tự mình nghiền ngẫm một kiệt
Ông thuê mặt tiền cửa hàng ở Phố Sheriff với một khu sinh hoạt ở phía sau. Nguyên nhân thứ nhất chính là Friedman tự nguyện làm việc chăm chỉ, tự chịu trách nhiệm về bản thân, tự nuôi mình ăn học. Tôi vẫn nhớ tôi với các em vào nhà tắm để giặt bộ quần áo duy nhất.