Nếu trước đây, khi tận mắt nhìn thấy Đại học Columbia chế tạo ra máy tính điện tử, Watson đã triệu tập McPherson của phòng nghiên cứu mà Một chương đen tối nhưng đầy mâu thuẫn với sự nghiệp IBM huyền thoại sau này. 000 hợp đồng trong ba năm cuối của thập niên 1990.
Không chỉ nói về bán máy cũ, ông chỉ ra cách có lợi từ việc cho thuê: Nó đủ chỗ cho tất cả họ ở đó. Tuy nhiên, trong thời đại của mình, Gerstner đã làm một chuyện mà Watson không bao giờ muốn, ông đã sa thải nhân viên.
Dấu vết kinh doanh trong đoạn nói chuyện của ông chỉ có giá trị mào đầu cho gần gũi. Năm 1920, sau 6 năm lãnh đạo công ty, CTR đã vượt qua một chặng đường dài. Vì thế ông rất thích dùng các công thức.
Những điều này, Watson đã khao khát và thực hiện với tư tưởng Hòa bình thế giới thông qua thương mại và triết lý con người trong nghệ thuật kinh doanh của ông. Suy nghĩ, suy nghĩ và suy nghĩ là điều ông khuyến khích nhân viên khi đứng trước mọi yêu cầu của công việc và của khách hàng. Bạn không thể làm việc nhóm mà không chịu thảo luận.
Mọi người trong khán phòng bật cười. Tìm các kỹ sư trong chiến tranh là điều khó khăn. Đó là câu hỏi chưa ai từng nghe từ đầu thế kỷ, tác giả Kenvin Maney viết trong The Marverick(*).
Tom tiếp tục hồi tưởng với con gái: Ông con nghĩ là cha sai nhưng đã cho cha một cơ hội. Cuốn sách do đó sẽ được viết theo cách song hành. Con trai của ông, Tom Watson, đã thuật lại trong hồi ký Father, Son and Company.
Không một công ty nào đã làm nhiều hơn để thay đổi cách mà người Mỹ làm việc hơn cho bằng tập đoàn Máy móc Kinh doanh Quốc tế (IBM). Năm 1943, cỗ máy khổng lồ to bằng căn phòng hoàn thành với tên gọi là Mark I. Chúng ta sẽ không nói về IBM.
Người bán hàng, người quản lý, công nhân sản xuất, nhân viên thực hiện dịch vụ tất cả có chung cơ sở là con người. Cách tiếp cận như thế này, cho phép chúng ta mời Tom và Gerstner vào cuộc đối thoại với nhà công nghiệp tiên phong Watson. Với sự kiện lớn này, Tom Watson bắt đầu khẳng định sự kế thừa tư tưởng của Watson nhưng cũng chứng tỏ khả năng thoát khỏi cái bóng của cha.
Ông hài lòng, ngồi vào chiếc ghế sau cái bàn gỗ nâu. Từ năm1940 đến năm 1943, trong nhà máy IBM cứ ba người thì có một là nữ. Các sinh viên trường này ắt hẳn ngày ngày nhìn thấy chân dung Watson trong trường của họ - nơi có phòng thí nghiệm IBM.
Watson bắt đầu chú ý khi cầm trong tay báo cáo của James Bryce từ phòng thí nghiệm, rằng các ống chân không có thể dùng được cho IBM và nó cho phép tính toán hàng ngàn phép tính trong một giây. Chúng ta sẽ không nói về IBM. Kinh doanh hay làm bất cứ thứ gì với lòng chờ đợi thành công, người ta đều cần đức khiêm tốn khôn ngoan.