ít lâu sau, có người kêu điện thoại nhà tôi chạy lại trả lời. Phải làm cho sự thực linh động, có thú vị, và kích thích người ta nữa mới được. Người đó ghét ông tới nỗi đã có lần công kích ông trước công chúng trong một bài diễn văn.
Tôi được thêm một khách hàng nữa mà bà ta được nhiều trứng thêm vì gà đẻ nhiều hơn. Có đủ bảo vật mà không dùng tới". Rồi có lẽ bạn muốn hấp tấp coi tiếp ngay chương sau.
Nếu lúc đó, lại trả tiền nhà, ông còn nhất định dọn đi thì tôi cam đoan với ông tôi sẽ xin tuân ý ông. Hai tháng sau, lúc tôi dọn nhà, chị cho tôi hay sắp thành hôn với cháu đầu bếp chánh. Thiệt là nhục nhã, tôi giận lắm.
Đó là quy tắc thứ hai Charles Schwab, cánh tay mặt của Andrew Carnegie, ông vua Thép, nhờ thiệp thế mà khéo ngoại giao mà được hết thảy mọi người quý mến. Những tai họa đó có thiệt hay tưởng tượng cũng vậy, loài người bao giờ cũng thích được người khác thương tới mình: Vậy muốn cho người khác theo ý mình, ta nên: "Tỏ rằng ta có nhiều thiện cảm với những ý tưởng cùng ước vọng của họ". Tôi nói: "Châu Phi có nhiều cái thú lắm.
Nhưng sự thiệt, thổ dân đó khinh bạn vô cùng. Ông khách hàng làm ra sao? Ông bằng lòng trả hết cả số tiền, một số tiền quan trọng. Không! Ai kia thì xử sự như vậy, chứ ông Schwab thì không bao giờ.
Alfred Adler, triết gia trứ danh, viết một cuốn sách rất hay đề là "Chân nghĩa của cuộc đời", trong đó ông nói: ! "Kẻ nào không quan tâm tới người khác, chẳng những sẽ gặp nhiều sự khó khăn nhất trong đời, mà còn là người có hại nhất cho xã hội. Vậy mà cho đến giờ này đây, bà là người độc nhất trên đời, tôi có thể tin cậy được". Ông Mahomey bèn cho thợ khởi công.
Tôi được đưa vào một phòng. Nó chỉ giết hết tình cảm của ông đối với bà, nó làm cho ông suốt đời hối hận rằng đã cưới bà và chỉ muốn có mỗi một hành vi là đi khỏi nhà cho khuất mắt. Tươi như bông hoa, thầy giảng cho tôi nghe tại sao mỗi lần thầy ngừng lại và nói rõ ràng từng tiếng.
Làm sao bây giờ? Tôi không dám khoe rằng tôi giỏi hơn Socrate; cho nên tôi đã chừa, không dám chê ai là lầm nữa. Cho nên hết thảy, giàu, nghèo, ăn trộm, ăn xin. Ông biết rõ những nguy hiểm tại khám Sing Sing và chức đó không vững vàng gì; muốn yên thân phải biết theo chiều gió của chính trị.
Cha đã phạt con vì con còn con nít mà cha bắt con làm như người lớn. Nhiều năm sau, ông lại dùng thuật đó. Ai cũng biết điều đó, vậy mà chúng ta lễ phép với người dưng hơn là với người thân trong nhà.
Viên thu thuế lạnh lùng đáp: "Cái đó tôi không biết. Người ở gái thấy tình cảnh đó: chị không biết nghệ thuật viết sách và viết tùy bút, nhưng ít nhất trong trường hợp này, chị cũng có nhiều lưỡng tri hơn nhà triết học Emerson. Steinmetz sung sướng.