Tôi quyết định bỏ học và tin rằng, mọi thứ rồi cũng được thu xếp ổn thỏa. Họ có vài người thông minh ở đó và họ nói: Chúng tôi đồng ý với bạn. Vì thế, chỉ với một nhóm kỹ sư lẫn công nhân chưa tới một trăm người nhưng Apple đã xuất xưởng hơn mười triệu máy.
Nhưng khi Steve Jobs xuất hiện thì nền công nghiệp âm nhạc đã cầu cạnh ông, bằng lòng đối với tất cả những gì ông muốn. Theo Jobs, Apple có được sự độc quyền về giao diện đồ họa ít nhất trong 10 năm. Phần lớn sự tăng trưởng đó đến từ iPod mini.
Trong khi vượt qua được cảnh đông đúc vào chiều thứ sáu trên đường 101, Jobs tiếp tục nhấn mạnh rằng ông không muốn nói về Apple. Mọi người trong gia đình đã phải chi tiêu tiết kiệm để đóng học phí cho ông. Nhờ Apple, những quan niệm về máy tính đã thay đổi, nó không còn là một khối khổng lồ, bí hiểm, chỉ được các doanh nghiệp lớn và chính phủ sử dụng mà là một chiếc hộp nhỏ bé, mọi người bình thường đều có thể sử dụng.
Nhưng sự thành công của nó không chỉ đơn thuần là thế. Ông đã hoàn toàn bất chấp “dây chuyền” tôn ti của mệnh lệnh. Hơn nữa, chỉ trong một thương trường cạnh tranh, chất lượng của những trường học mới bắt đầu tăng lên.
Và như vậy, với hầu hết nghệ sĩ, họ không bao giờ nhận lại được số tiền tạm ứng, vì vậy họ hết tiền. Tôi nghĩ rằng, mọi người đều cảm thấy như vậy tại thời điểm đó”. Và bây giờ chúng tôi đã tạo ra kho âm nhạc này mà tôi nghĩ không dễ để sao chép.
“Ông làm gì ở đây?” Steve gặng hỏi. Kết thúc năm tài chính 2005, những cửa hàng của Apple đã thu được 14 tỉ đôla. Tại triển lãm đó, ở gian hàng của mình, Apple đã “trình làng” máy Apple I và mô hình máy Apple II.
Và một khi biết những người chuyên nghiệp, ông sẽ trực tiếp ký hợp đồng với họ. 2005, Bob Iger thế chỗ Eisner tại Disney và Iger nhanh chóng giải quyết mối quan hệ với Jobs và Pixar. Ông chỉ sống cách nhà tôi có ba căn”
“Thứ quan trọng nhất là con người”. Với tư cách là giám đốc sản phẩm Như vậy thị trường của chúng tôi lớn hơn cả của BMW, lớn hơn Mercedes trong công nghiệp ô-tô.
500 bài hát, 250 al- bum. “Tôi nghĩ rằng thật sự có rất ít sự phân biệt giữa một nghệ sĩ và một nhà khoa học hoặc kỹ sư bậc cao nhất. Họ tiến vào máy tính bởi vì nó cũng hấp dẫn như vậy.
Và không có đủ thông tin để làm điều đó – một qui trình trực giác. Chưa kể một nhóm nữa thiết lập và xác định hệ thống trình chiếu nghệ thuật của sân khấu (đầy đủ hệ thống dự phòng) và một xe tải điều khiển từ xa khổng lồ đậu bên ngoài cho phép ê kíp trình diễn các video cung cấp cho các hãng truyền hình trên Internet phát lại bất kỳ video cần thiết nào trong thời gian trình chiếu. 500 máy vào năm 1977, tăng lên 8.