Những năm 1930, Watson đã cho xây dựng sân golf rất tiêu chuẩn với 18 lỗ, ở Endicott nơi đặt nhà máy IBM. Jeffle kể rằng ông nội của mình là một kỹ sư lắp đặt máy IBM tại Philippin vào thời Watson. Watson là trường hợp tự tìm đường đi và cách thức của ông là đối diện với thất bại.
Và, người ta vẫn dùng các cách thức của ông để đi đến thành công, để biết cách vượt qua thất bại, để chấp nhận thất bại và để học từ đó. IBM dựa vào kinh doanh truyền thống (thẻ đục lỗ) nhiều hơn gấp gần 500 lần máy tính cơ khí - điện tử. Do đó, hơn tất cả là tiếp thu sai lầm.
Không biết đây là phòng chức năng gì nhưng nó có tấm rèm được cột lại như là một sân khấu đã được mở màn vậy. Khi chịu học hỏi không ngừng thì người ta khó mà kiêu ngạo. Tom đã giữ chức chủ tịch hội đồng quản trị được bốn năm kể từ năm 1952.
Việc Watson chọn chiến lược sở hữu công nghệ để giữ vị trí tiên phong khiến cho người ta nhớ lại anh bạn Ket của Watson ở câu lạc bộ Dayton, hồi ông còn ở CTR. Không chỉ báo chí nước Mỹ vào cuộc mà báo chí quốc tế cũng tiến về vùng thảm họa. Điều này có nghĩa là trước khi tạo dựng nên IBM, Watson đã trả học phí quá nhiều và quá đắt: Tuổi trẻ của mình.
Hậu thế Gerstner thì tôn trọng vì lắng nghe các bước đi của công nghệ. Watson coi Range là thầy dạy nghệ thuật bán hàng đầu tiên, và sự năng động trong kinh doanh. Tom Watson, người luôn chia sẻ với cha mình tính khí nóng nảy, thật sự chỉ mới đang khởi động.
Nó đặc biệt bởi vì ông luôn luôn tập trung lo cho nhân viên là lo cho doanh nghiệp, thay vì lo cho doanh nghiệp rồi lo cho nhân viên. Tuy nhiên, giá trị của chúng thì vẫn tươi nguyên. Tom đã cố chống cự người cha sắt đá của mình.
Bởi vì, Watson đã đưa ra nguyên tắc làm việc nhóm ngay từ đầu, năm 1914 khi ông gia nhập và điều hành CTR tiền thân IBM. Nhà viết tiểu sử Thomas Watson đầy đủ nhất là Maney có một cơ hội phi thường là lục tung tài liệu mấy mươi năm cũng không tìm thấy. Và rất có thể, từ quan điểm này của Watson, mà người ta đã gán cho ông câu tiên đoán sai nổi tiếng.
Chẳng hạn, luật sư kiếm tiền bằng việc hành nghề luật, bác sĩ kiếm tiền bằng cách chữa bệnh cứu người. Thực ra tôi đã chi 600. Hồi tưởng lại, cha nghĩ ông nội của con đã biết rất rõ điều gì tốt cho cha.
Trở về từ chiến tranh, Tom một lần nữa đã nhận ra nhanh chóng rằng, tương lai của IBM lệ thuộc vào máy tính điện tử, chứ không phải là những máy lập bảng có từ thế kỷ XIX. vào kỷ nguyên máy tính như Time nhận định. Đây là một cơ hội, xét theo khía cạnh kinh tế.
Tôi muốn trở thành một người viết lách thành công. Ông nói với các nhân viên bán hàng: Hình như ông hơi cười và đó có thể là nụ cười hiếm hoi trong số các bức ảnh của ông.