Chị lắc đầu bảo mệt lắm. Hồi đấy em vẫn thường nhìn anh và mỉm cười như lúc này. Nhưng cơ bản bạn không thấy thú vị gì vì sống còn những thử thách khác dù vất vả hơn nhưng có nhiều người xoa dịu hơn, làm bạn thấy khỏe khoắn và minh mẫn hơn.
Như một con rết hoặc như một con rắn. Đơn giản vì tôi 21 tuổi và tuổi này là tuổi đến trường. Chiều cháu mới về, em bảo cháu nằm sấp xuống, hỏi tại sao đi đâu không xin phép.
Tôi biết mình còn thích nhõng nhẽo. Nhưng tôi không muốn có thái độ của một kẻ bỏ chạy. Ông nâng đôi tay nàng lên và hỏi: Vòng tràng hạt này em dành cho ai đây?.
Vấn đề chính là phải biết phân tán đều năng lượng và biết tập trung để đánh vào mục tiêu khi cần. Gã lừ đừ đi đến cái cửa sổ. Phải cạo râu đi nghe chưa.
Bác gái thường cung phụng bác trai, có lúc bực mình vẫn nhịn. Câu chuyện này tôi gửi đến bạn. Không để lãng phí, lãng quên khi chưa từng nhớ những đỉnh cao đã có.
Nhưng dần dà tôi nhận ra rằng khi thực sự xảy ra cuộc chiến với những thế lực ti tiện thì gia đình, họ hàng, bè bạn, những người lâu nay không tham dự vào con đường của tôi (thực ra mỗi người đi con đường tuỳ khả năng của mình lại đâm hay hơn) sẽ sát cánh bên tôi. Lần đầu cảm thấy rõ rệt mình bất lực khi muốn giữ danh dự trong thế giới này khi lâu nay để nó cuốn đi. Những ý nghĩ va đập đập phá trong đầu đòi được chui ra.
Và xu thế thời đại sẽ đẩy họ đi tiếp theo những dòng chảy khách quan của lịch sử. Tôi thấy ông có khiếu phê phán đấy. Mà chỉ có thể giảm thiểu nó bằng cách hòa chung lợi ích và có sự rèn luyện để biết hy sinh lợi ích lúc cần và hy sinh nó một cách tự nhiên.
Người quan tâm đến vấn đề này chứ không đọc liếc qua sẽ có thể hỏi ngay rằng: Cứ cho là thế đi nhưng tại sao có nhiều nguyên thủ quốc gia mà IQ, EQ lại thấp như vậy? Đối với những trường hợp (không phải là hiếm này), chúng ta cùng thử liên tưởng xem… Giữa thế giới tân kỳ này, bạn biết gì? Để dễ dàng có một công việc kiếm kha khá? Vi tính, ngoại ngữ của bạn làng nhàng. Thi thoảng vẫn bình luận vài câu.
Phừ, đã đến lúc dậy rồi, bạn chui ra khỏi chăn. Liệu hắn có phải quỷ Satăng không? Một câu chuyện có thể quyết định sinh mạng con người ư? Nó là một cám dỗ, một thử thách mà lâu nay ta vẫn thèm muốn. Mà lừa kheo khéo vào để còn cố mà tin.
Khá nhẹ nhõm và yên bình. Họ muốn sống một đời sống bình thường và muốn bạn cũng sống thế. Kệ sự thật là năng lực phát huy cũng thường là lúc năng lực dần cạn kiệt.