Vốn dĩ là bệnh của kẻ cận, đừng nhầm hay đừng mất công suy diễn là tớ khóc. Cô giúp việc bảo mẹ anh dặn vào bác, bác phải vào viện. Đôi má trắng nhợt ửng hồng.
Đã lâu rồi, em không nồng nàn như thực tại. Có đến hàng trăm con. Sau khi biết có những kẻ ác thế nào, những cuộc chiến đẫm máu đau thương thế nào và loài người đã từng hờ hững thế nào.
Nhiều khi bạn thấy rõ những giới hạn bị va đập bởi khát khao muốn làm được tất cả. Và cho bạn thời gian để giúp họ nhìn thấy điều đó. Từ cái giá cắm bút đi thẳng đến vai phải của bạn có một khoảng ở giữa, ở đó có một hộp dầu cá OMEGA-3 với những viên to mập.
Tôi nhớ có lần đi học về, rủ chị từ Thanh Xuân vào Hà Đông ăn giỗ. Bởi vì bạn đã từng làm thế, đã từng lết đi trong vài năm. Không, phải giữ sức khỏe.
Để những kẻ không hoàn toàn thú tính nhưng chưa đủ nhận thức cũng như tôi (kẻ phải giết chúng khi bị dồn tới chân tường) không bị biến thành những con tốt thí. Không hẳn là sợ mất cho bạn. Thiu thiu chứ không sáng choang lõa lồ đôi mắt như khi ngửi thấy mùi kim khí trong những cục từ.
Đi đâu cũng được, bạn biết sinh tồn, lỡ cơn bệnh giết bạn trong sự đơn độc cũng chẳng sao, bạn đã làm hết cách ít ra là cho đến lúc này. Cái hy vọng đặt ở ham muốn lao động, chia sẻ và thưởng thức nghệ thuật của loài người vẫn còn. Thậm chí, dựa trên một số phân tích lúc mơ, bạn còn biết là mình đang mơ.
Nó chứa đựng nhiều trạng thái, giai đoạn, nhiều cuộc đấu tranh đủ loại. Và nếu ông chỉ đến đó có một mình thì có phải sướng không? Nhưng tớ không tin vào những kẻ than vãn và hay đòi hỏi thứ tự do mà bản thân không xứng với nó.
Cái chính là tớ đã cho cái vỏ kẹo vào túi và anh chàng chắc cũng nhìn thấy. Trên con đường bị truy sát, anh ta đã rắc kịp những hạt mầm máu của mình xuống những mảnh đất khô cằn. Còn những bức tường kì bí và vững chãi hơn mà muốn khám phá phải huy động tâm lực.
Tôi để mẹ dắt tôi đi. Tôi cũng chả để ý những cái tiếp theo anh ta có vứt vỏ xuống đất không. Hai nhà này nếu chân chính có khi chỉ là một.
Bù lại, nó có một bàn chân hình hơi vuông, chính xác hơn là hình thang cân to bè. Không lại phản tự nhiên quá. Dù tuổi thọ trung bình cứ ngày càng tăng.