Lúc nào cậu ta cũng hỏi chuyện này chuyện nọ rồi lắng tai nghe những kinh nghiệm quý báu. Chắc chắn Pacino không cố tình muốn gây cười, anh ta chỉ tự nhiên thốt ra cây ấy theo quán tính. Tôi liếc nhìn đồng hồ…11:07.
Mục đích quan trọng nhất trong giao tiếp là người khác phải hiểu được bạn. Chúng muôn màu muôn vẻ, từ nhỏ tới lớn, từ bình thường cho đến tối quan trọng. Bạn biết Ted Williams không? Anh chàng vận động viên bóng chày này có tài năng bẩm sinh mà ai cũng ao ước, thế nhưng anh ta vẫn phải rèn luyện mỗi ngày như mọi người đấy thôi.
Nhưng Frank đã làm tôi rất đỗi ngạc nhiên khi anh nói: Tôi đã thường hát ca khúc này nhiều lần rồi. Anh luôn quan tâm đến thời sự, luôn đi đầu trong những phong trào từ thiện. Tôi không ngại hỏi những câu táo bạo, những câu hỏi làm khán giả của tôi phải tò mò.
Sự cởi mở hào hứng của bạn sẽ xua đi không khí căng thẳng ngột ngạt. Bí quyết đầu tiên này rất thường thấy ở những người thành công trong việc ăn nói. 9 giờ 10 phút, tôi buồn ngủ díu cả mắt.
Chúng ta quên toàn bộ câu chuyện này đi và chúng em không bao giờ tái phạm nữa, được không thưa thầy? Tôi rất thích cách nói hóm hỉnh của ông, nó không chỉ tạo ra những tiếng cười mà còn khiến người ta phải suy nghĩ. Đột nhiên khi nhìn thấy ánh mắt buồn bã của Stacey và những người khác trong gian phòng, tôi biết rằng ai cũng đang chịu đựng nỗi đau như tôi.
Nếu vị khách mời nào có đầy đủ cả bốn yếu tố sau đây thì thật tuyệt vời: Người ta ước đoán tài sản của Jack là 600 triệu đến 1 tỷ đô la. Bạn biết Ted Williams không? Anh chàng vận động viên bóng chày này có tài năng bẩm sinh mà ai cũng ao ước, thế nhưng anh ta vẫn phải rèn luyện mỗi ngày như mọi người đấy thôi.
Thật không còn lời nào để nói! Tôi hoàn toàn bị sốc và tràn trề thất vọng! Thất vọng cho khán giả của tôi, những người đã xem Mitchum là thần tượng. Quả thật ngồi tham dự mà cứ như đang bị tra tấn vậy. Thật kỳ diệu! Tôi thắng cược với món tiền thưởng 8000 đô la.
Có thể là nhờ giọng điệu nghe đã buồn cười lẫn cách nói tỉnh như không của George. Tôi sẽ không nói về truyền hình và tôi cũng sẽ không nói về thu nhập của các ngành thể thao này nọ. Thỉnh thoảng trong cuộc trò chuyện có những từ ngữ nào đó chẳng nằm trong mục đích phát ngôn của chúng ta nhưng lại gây tác hại không nhỏ là làm lộn xộn những gì chúng ta muốn đề cập, khiến người khác phải nghe những cái không đáng nghe.
Biết rõ lúc nào cần nhấn mạnh. Tôi mơ màng ngó cái đồng hồ, đến rồi, 9 giờ 30. Nghĩ đến điều này tôi trở nên dứt khoát và mạnh mẽ hẳn.
Tên của tôi là Larry King, rất hân hạnh được làm quen với cô! Cách nói hết sức tự nhiên với những từ ngữ, những tiếng lóng khó hiểu nhưng lại có chiến lược và mục đích hẳn hoi. Cuộc phỏng vấn này đối với tôi cứ như là có một không hai vậy!