Tôi không thể cưỡng lại nổi sự cám dỗ của nó. Không ai già đi chỉ vì đã sống qua nhiều năm, Người ta chỉ già đi vì đánh mất lí tưởng của mình. Họ tập hợp tất cả những thông tin , lấy ý kiến của những người khác nhưng rút cục, họ vẫn giữ cho mình quyền đưa ra quyết định cuối cùng.
Đặng bị Mao hất cẳng trong cuộc cách mạng văn hóa rồi lại được Mao triệu hồi và sau đó lại bị vợ của Mao lật đổ. “Qủa” sẽ biết tự chăm sóc chính nó. Khi bạn gặp anh,khuôn mặt khủng khiếp hơn một chút vẫn không có lời phàn nàn hay kể lể về cuộc phẫu thuật và những cơn đau mà anh vừa trải qua.
Là người con thứ 5 trong một gia điình có 6 người con, Coring sống với cha mẹ và bà nội, có một sạp bán chuối, giấm, dép bằng gỗ và đủ loại hàng hóa khác. Kenedy , dù đã bị đau thắt lưng vẫn trở thành tổng thống thứ 35 của Mĩ. Các doanh nhân đã vào cuộc.
Tôi chỉ biết rằng mình có thể đóng góp sức lực cho nơi nào thuê mình. Vậy ai là người muốn có cuộc sống gian khổ và khó khăn ?Tôi ủng hộ những người không thích điều này . “Cuộc sống là một cuốn phim mà bạn xem chỉ bằng đôi mắt của chính mình.
Nhiệm vụ của chúng ta không phải là thêm tuổi vào cuộc đời mình mà là thêm sức sống vào tuổi tác của mình…”_MYRON J. Ông là người sáng lập ra nhật báo « Murasoli » và viết hơn 100 quyển sách về các đề tài lịc sủ,xã hội và văn học. Nghe xong, người phụ nữ lập tức đi tìm giống mù tạc thần kì ấy.
Hai khám phá dưới đây sẽ làm sáng tỏ những gì tôi đã nhắc đến ở trên: Nhiều người không nhận rằng các công việc tuyệt vời đem lại 5. Họ xuống một tỉnh ở nam Thái Lan, nơi được gộ là Hatyai để bán thịt heo và xuất khẩu mì ăn liền sang Penang, Malaysia.
Chúng chỉ giống như những viên đá nhám bình thường. Rắc rối càng lớn, sự đóng góp cho cuộc sống của chúng ta càng quan trọng. Ta có thể tóm tắt quan điểm này bằng một phát biểu của Vincent Lombardi (một huấn luyện viên của Mỹ):
Vợ chồng Coring đã nắm giữ được bí quyết vàng để kinh doanh sinh lợi và đã giám đầu tư vào các lĩnh vực kinh doanh không thuộc truyền thống kinh doanh của mình như kinh doanh bất động sản, tham dò dầu và khai thác mỏ. Tia chớp lóe lên trên đầu họ. Việc xây dựng “tổng hành dinh” của họ khởi sự vào năm 1965, khi sau cùng họ cũng đã xây cho mình một ngôi nhà, hai vợ chồng đã mất đến 20 năm kể từ khi cửa hàng National đầu tiên khai trương.
Có thể tôi đoan sai nhưng tôi nghĩ tôi biết điều bạn đang nghĩ. Để giữ được công việc làm ăn ,ông phải cầm cố nữ trang của vợ mình. Điện nước bị cắt, các nhân viên không được trả lương đã 3 tháng và một chồng hóa đơn đang chờ bà thanh toán.
Nhưng nếu bạn buông lơi và lần trở lại quá khứ của mình, bạn sẽ thấy được sụ thật của điều tôi vừa nói. "Hầu hết mọi người đèu phạm phải sai lầm là coi thất bại như kẻ thù của sự thành công . ”_ BHAGAVAD GITA , THÁNH KINH CỦA ẤN ĐỘ GIÁO